Ký ức mùa hè trong tôi - Văn nghệ Thiếu nhi - Cung Thiếu nhi Đà Nẵng
Cung Thiếu nhi Đà Nẵng – ngôi nhà của tuổi thơ Thành phố. Nơi đây gần 30 năm hoạt động, xây dựng và trưởng thành đã đạt dược nhiều thành tựu đáng khích lệ. Cung Thiếu nhi Đà Nẵng nơi đã dang rộng vòng tay chăm sóc, vun trồng biết bao bạn nhỏ, đã đào tạo được những tài năng về thẩm mỹ nghệ thuật, thể dục thể thao, khoa học kỹ thuật, ngoại ngữ và các lãnh vực khác. ...
  • Biểu diễn các nhạc cụ

  • Các em thăm bảo tàng Quân Khu V

  • Phó chủ tịch nước Nguyễn Thị Doan với thiếu nhi Đà Nẵng

  • Hội thi Vẽ tranh - Thiếu Nhi Đà Nẵng hưởng ứng văn hóa - văn minh đô thị

  • Dã Ngoại

  • Kỹ năng sống

  • Lễ trao giải văn nghệ Xuân 2015

  • Vui chơi, giải trí tại Helio

  • Hội thi vẽ tranh

  • Hội thi múa Lân

  • Liên hoan văn nghệ Xuân

  • Ngàn hoa dâng Đảng quang vinh

  • Lớp Nhật

  • Liên hoan chia tay

  • Rèn luyện kỹ năng sống

  • Thăm chiến sĩ Hải quân

  • Trại hè

  • Văn nghệ thiếu nhi

  • Thăm di tích lịch sử Cố Đô Huế

  • Vẽ tranh em yêu biển đảo quê hương

  • Đêm hội trăng rằm

  • Hoạt động rèn luyện thể thao được thường xuyên tổ chức

  • Giao lưu văn hóa Việt - Nga tại NTNĐN

Tin tức hoạt động
Ký ức mùa hè trong tôi
Ai ở quê mới thấm được niềm vui sướng khi xách cần đi câu mà xung quanh mình, "bọn" ếch, nhái cứ sướng họa, thi nhau đối đáp ầm ĩ.
  • Ngọn đèn dầu leo lét của mẹ
  • Khi mẹ cần nhất, chúng ta đang ở đâu?
  • Rét nàng Bân như người tình mong đợi

Hè tới, những ký ức ngọt ngào tuổi thơ ùa về trong tôi. Ngày ấy, cứ sau mỗi trận mưa rào làm ao chuôm ngập đầy nước, là tôi lại xách cần đi câu ếch và chão chuộc. 

Chỉ cần vài bông mướp đã rụng sẵn đầy sân, hoặc thêm ít giun quăn với một cành câu là có thể mang về khối chiến lợi phẩm. Lắm lúc nghĩ lại thấy ngày ấy mình cũng “bẩn” thật, cứ ra vườn đào lấy cả nắm giun, gói vào lá khoai và đút túi quần đi câu cả ngày không chán. Có hôm, lá khoai bị rách, thò tay vào túi tôi thấy toàn giun là giun, giờ nghĩ lại cứ ghê ghê, nổi cả gai ốc khắp người.

Hồi đó, tôi là tay câu có số má vì tôi đã nâng việc câu ếch, nhái lên một tầm cao mới, có thể nói là “nghệ thuật”. Cứ nhìn vào miệng vợt là biết trình độ câu của tôi, nó chỉ bằng miệng cốc bia hơi Hà Nội bây giờ, trong khi khối đứa bạn, miệng vợt nó to như cái rá vo gạo, vậy mà đỡ ếch, nhái vẫn trượt.

Thế cho nên, cứ gặp con ếch "cụ" nào là đám bạn đều gọi tôi nhờ câu hộ. Thậm chí có lần tôi còn biểu diễn câu ếch bằng một tay, vừa cầm cần nhử vừa đỡ, tay còn lại đút túi quần (dáng lúc đó chắc khệnh lắm, mà hồi ấy chưa biết hút thuốc, chứ nếu không cái miệng phì phèo thì mấy đứa bạn chắc phục sát đất).

Kể cũng oai, tuổi trẻ mà được lũ bạn trọng vọng, dù chỉ là trong việc bắt ếch nhái cũng "oách xà lách" ra trò. Sau trận mưa, xóm tôi râm ran cả lên, chỗ này tiếng ếch, chỗ kia tiếng chão chuộc, có khi cả mấy "cậu ôm oam" cũng góp vui vào dàn khí nhạc ấy thêm phần xôm tụ.

Ai có ở quê mới thấm được niềm vui sướng khi xách cần đi câu mà xung quanh mình bọn ếch, nhái cứ sướng họa đối đáp, thi nhau ầm ĩ. Có bận, chỉ đi chừng đôi tiếng, tôi đã xách về một xâu chừng chục con ếch và chão chuộc. Thế là mẹ tôi lại chiều thằng con, làm món ếch nấu dưa hoặc chả chão chuộc. Tôi thì thích chả chão chuộc hơn.

Bao năm qua đi chẳng được ăn món đồng quê ấy nữa, mà giờ cho tôi cầm lại cần câu, chắc cũng ngượng nghịu lắm rồi. Có lần, tôi ra tận quán ăn các món ếch mà thấy cứ vô vị thế nào. Có lẽ nó thiếu thứ gia vị, ký ức tuổi thơ ngày nào trong đó…

 Nguyễn Đức Thành

 


Cung Thiếu nhi Đà Nẵng đã tham gia các hoạt động, các cuộc thi, các cuộc Liên hoan do Hội Đồng Đội Trung ương tổ chức như Liên hoan các Nhà Thiếu nhi toàn quốc, Liên hoan ca múa nhạc “Búp sen hồng”,...
Tâm hồn trẻ thơ như tờ giấy trắng, thế nên các bậc cha mẹ hãy giúp bé vẽ lên đó những hình ảnh đẹp nhất. Thế giới quan của trẻ phụ thuộc rất nhiều vào môi trường mà trẻ được nuôi dưỡng và phát triển. Những giá trị thẩm mĩ, nét đẹp trẻ tiếp nhận thời gian này sẽ như một chất liệu xây dựng nên nét tính cách trẻ trong tương lai.
Quảng cáo